Ds đang thừa thì giờ nên sáng tạo câu chuyên này theo nhiệm vụ PB rescue của AVA. Truyện Ds mới tự nghĩ nên đừng chém quá
Chap 1: Entry
Thụy Sĩ
EU headquaters
General Victor Shapovich office
Vị tướng chỉ huy quân đội EU đang đứng cạnh cửa sổ, nhìn ra ngoài suy ngẫm. Cánh cửa phòng từ từ hé mở, và một cô gái tóc vàng mắt nâu, trong áo trắng và váy bó đen "Tiêu chuẩn" của văn phòng bước vào. Với giọng nói vừa dịu dàng nhưng rất cứng cáp, cô hỏi:"Đại tướng gọi tôi ạ?" Tướng Victor quay sang, thay đổi bộ mặt từ trầm ngâm sang vui vẻ và nói:" Eva. Cô tới rồi à? Ngồi xuống đi." Eva ngồi xuống, và hỏi thẳng vào vấn đề:"Ngài gọi tôi đến đây chắc phải có nhiệm vụ lâu dài cho tôi." Victor trả lời:"Cô đoán đúng đó. Tôi có một nhiệm vụ cho cô ở Romania." Eva vừa nghe tới Romania, cô nàng đã giật mình:"Trại...Trại POW của NRF ư?" Victor tiếp tục:"Không. Không phải trại POW. Tôi không thể cử cô tới đó được. Nhưng...nó có liên quan đến nhiệm vụ này. Có một bệnh viện gần đó đẫ cống hiến nơi đó cho việc tìm ra phương thuốc cứu chữa cho các tù nhân bị nhiễm độc từ khu căn cứ dưới nhà tù POW đó. Các bác sĩ nói họ sắp tìm ra thuốc chữa, nhưng với các phát hiện về gián điệp NRF trong nội bộ của ta, tôi khó có thể tin được thông tin này. Vì thế, tôi cần cô tới bệnh viện đó, giám sát bệnh viện đó một thời gian, và thông báo lại cho tôi hằng ngày." Eva, một người Nga, đau khổ khi biết chuyện gì đang xảy ra trong trại POW NRF (National Russian Forces) mặc dù gia nhập đội quân EU chống lại NRF, vẫn luôn muốn giúp đỡ những tù nhân đó. Cô cứng cáp trả lời:"Tôi sẽ hoàn thành nhiệm vụ này." Victor cười nhạt và nói:"Tôi biết là cô sẽ hoàn thành." Trong khi Eva bước ra khỏi cửa, Victor không hề biết là mình đang đưa cánh tay phải, người ông tin cậy nhất đến một hoàn cảnh đáng sợ hơn bất kỳ chiến binh nào có thể chịu nổi...
3 ngày sau
Romania
Field Hospital
Chiếc trực thăng đáp xuống, và Eva bước ra. Đó là một ngày đẹp trời, ở một bệnh viện khang trang, sạch sẽ, và với giấc mơ thời thơ ấu là một y tá, Eva cảm thấy mình đang ở nhà nơi đây. Một bác sĩ tiến tới và vội vàng chào hỏi:"Cô có phải là Thiếu úy Eva Maria Vorel không?" Eva trả lời ngay:"Nhân viên tình báo của EU. rất vui được gặp anh..." Bác sĩ kia trả lời vội vàng:"Gunderian. Cô cứ gọi tôi là Heinz. Tướng Shapovich đã báo là cô sẽ tới giám sát bệnh viên này. Theo tôi. Tôi sẽ lấy cho cô thẻ ra vào." Và 2 tuần trôi qua, công việc giám sát nhàm chán của Eva cũng làm cho cô nàng hay mơ màng và mệt mỏi. Và một tối, cô ngủ thiếp trên bàn làm việc của mình...
Ok, 1 tiếng của Ds rồi. Chap 2 để tối...
Chap 1: Entry
Thụy Sĩ
EU headquaters
General Victor Shapovich office
Vị tướng chỉ huy quân đội EU đang đứng cạnh cửa sổ, nhìn ra ngoài suy ngẫm. Cánh cửa phòng từ từ hé mở, và một cô gái tóc vàng mắt nâu, trong áo trắng và váy bó đen "Tiêu chuẩn" của văn phòng bước vào. Với giọng nói vừa dịu dàng nhưng rất cứng cáp, cô hỏi:"Đại tướng gọi tôi ạ?" Tướng Victor quay sang, thay đổi bộ mặt từ trầm ngâm sang vui vẻ và nói:" Eva. Cô tới rồi à? Ngồi xuống đi." Eva ngồi xuống, và hỏi thẳng vào vấn đề:"Ngài gọi tôi đến đây chắc phải có nhiệm vụ lâu dài cho tôi." Victor trả lời:"Cô đoán đúng đó. Tôi có một nhiệm vụ cho cô ở Romania." Eva vừa nghe tới Romania, cô nàng đã giật mình:"Trại...Trại POW của NRF ư?" Victor tiếp tục:"Không. Không phải trại POW. Tôi không thể cử cô tới đó được. Nhưng...nó có liên quan đến nhiệm vụ này. Có một bệnh viện gần đó đẫ cống hiến nơi đó cho việc tìm ra phương thuốc cứu chữa cho các tù nhân bị nhiễm độc từ khu căn cứ dưới nhà tù POW đó. Các bác sĩ nói họ sắp tìm ra thuốc chữa, nhưng với các phát hiện về gián điệp NRF trong nội bộ của ta, tôi khó có thể tin được thông tin này. Vì thế, tôi cần cô tới bệnh viện đó, giám sát bệnh viện đó một thời gian, và thông báo lại cho tôi hằng ngày." Eva, một người Nga, đau khổ khi biết chuyện gì đang xảy ra trong trại POW NRF (National Russian Forces) mặc dù gia nhập đội quân EU chống lại NRF, vẫn luôn muốn giúp đỡ những tù nhân đó. Cô cứng cáp trả lời:"Tôi sẽ hoàn thành nhiệm vụ này." Victor cười nhạt và nói:"Tôi biết là cô sẽ hoàn thành." Trong khi Eva bước ra khỏi cửa, Victor không hề biết là mình đang đưa cánh tay phải, người ông tin cậy nhất đến một hoàn cảnh đáng sợ hơn bất kỳ chiến binh nào có thể chịu nổi...
3 ngày sau
Romania
Field Hospital
Chiếc trực thăng đáp xuống, và Eva bước ra. Đó là một ngày đẹp trời, ở một bệnh viện khang trang, sạch sẽ, và với giấc mơ thời thơ ấu là một y tá, Eva cảm thấy mình đang ở nhà nơi đây. Một bác sĩ tiến tới và vội vàng chào hỏi:"Cô có phải là Thiếu úy Eva Maria Vorel không?" Eva trả lời ngay:"Nhân viên tình báo của EU. rất vui được gặp anh..." Bác sĩ kia trả lời vội vàng:"Gunderian. Cô cứ gọi tôi là Heinz. Tướng Shapovich đã báo là cô sẽ tới giám sát bệnh viên này. Theo tôi. Tôi sẽ lấy cho cô thẻ ra vào." Và 2 tuần trôi qua, công việc giám sát nhàm chán của Eva cũng làm cho cô nàng hay mơ màng và mệt mỏi. Và một tối, cô ngủ thiếp trên bàn làm việc của mình...
Ok, 1 tiếng của Ds rồi. Chap 2 để tối...